Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Xuân Bình Tây


XUÂN BÌNH TÂY

Giữa đất Việt nam xuân đã về
Mai và đào đã nở sum xuê
Muôn chim vui hót hoa đơm trái
Mọi vật như vừa tỉnh cơn mê.

Vào đất phương nam đông cũng tàn
Lòng người đang rộ đón xuân sang
Của nhà sơn phết mừng năm mới
Vinh hoa phú quý bạc thành vàng.

Còn tại Bình Tây ngôi trường này
Mua xuân cuối cấp đã về đây
Nhanh thật! Mới đó mà xuân đến
Lặng lẽ âm thầm như bóng mây.

Mới đó mà tôi sắp phải rời
Ngôi trường, trường cũ của tôi ơi!
Đừng buồn khi phải xa tôi nhé
Để mai sau góp sức vào đời.

Có lẽ tôi sẽ nhớ cành hoa
Nhớ cỏ yêu cây ngôi trường mà!
Nhưng tôi chắc mình sẽ nhớ mãi
Hình bóng cô thầy khi tôi xa.

Những lời tận tâm của cô thầy
Dạy bảo cho tôi bao điều hay
“Đôi tay” này sẽ thêm sức mạnh
Góp sức dựng xây nước sau này.

Gửi lại đây một thời thơ dại
Gửi lại đây những kỷ niệm khó phai
Sẽ nhớ mãi mùa xuân năm cuối
Để lòng tôi nhớ mãi không nguôi.

Xuân cuối cấp 2010
Phạm Ngọc Cường