Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Mượn ...

Mượn ...

Mượn cơn gió tôi gửi vào tương lai
Bao ước mơ bao nhiêu là hoài bão
Để đêm dài bớt đi bao phiền não
Để sớm mai chẳng một chút bận lòng

Mượn nắng mai tôi trả về hư không
Trả quá khứ bao vui buồn kỉ niệm
Để kí ức không theo thành hoài niệm
Để niềm tin điều tươi đẹp vẫn còn

Mượn sắc xuân mơn mởn mới còn non
Bồi mà đắp hiện tại - thời trai trẻ
Để mỗi khi chân ngừng trước ngã rẽ
Đâu mới là quá khứ, đâu tương lai!

09/07/2012 - 11/07/2012
Phạm Ngọc Cường